
Tác giả: Pháp Đồ
[vancokythu.net, 27/12/2019]
Cao muôn trượng Bạch Vân Phong
Thiên sơn băng tuyết lạnh không bóng người
Quanh năm chảy mãi không thôi
Nhân gian đệ nhất hỏi nơi nào bằng
Tại nhà trí thức bình dân
Xã Công Thủ Lĩnh, Cát Lâm tương truyền
Lý Hồng là họ Chí là tên
Chuyển sinh nơi ấy xây nền thiện lương
Thiếu thời tính cách khác thường
Thông minh hào phóng thiện lương dễ gần
Việc nhà chăm chỉ chuyên cần
Trông em nhóm lửa một thân gánh gồng
Ai cũng muốn được gần Ông
Mỗi khi bên cạnh thì không thấy buồn
Nhiều Sư phụ đến chăm nom
Khi trong bụng mẹ lúc còn chưa sinh
Cũng nhờ duyên phận của mình
Gieo qua bao kiếp chuyển sinh hóa hình
Bốn, năm tuổi mới biết mình
Được Sư phụ đến tận tình dạy công
Những gì Sư phụ dạy Ông
Cũng là Ông đã nhọc công an bài
Sư phụ không để cho ai
Biết được Sư phụ giảng bài cho Ông
Nên Ông khổ cực luyện công
Người xung quanh cũng thấy không khác thường
Nếu định đánh bạn bị thương
Thì chưa kịp đánh bổng thường té sau
Hoặc khi bạn đánh bị đau
Mà tâm không phục thì sau đánh hoài
Đánh một không phục đánh hai
Đánh ba, đánh bốn, đánh hoài sang năm
Đến khi buông bỏ được tâm
Sư phụ cười mỉm âm thầm dõi trông
Đến khi tám tuổi mắt Ông
Cảm thấy gì đó sáng trong từng ngày
Dần dần thấy rõ ràng thay
Chữ Chân Thiện Nhẫn hiện ngay trước đầu
Nhưng không ai thấy được đâu
Riêng Ông muốn thấy bao lâu thì tùy
Sư Phụ bảo những chữ này
Ông phải luôn nhớ khắc ghi mà hành
Chân là sống phải Chân thành
Không lời gian dối, không hành việc sai
Nếu mà làm được cả hai
Quy chân phản bổn mấy ai tỏ tường
Thiện là ăn ở thiện lương
Từ bi giúp đỡ người thường khổ đau
Nhẫn là nhẫn nhịn trước sau
Khi gặp khó nạn chẳng sầu, chẳng than
Khoan dung tâm giữ vững vàng
Không thù, không oán, không mang hận lòng
Tám tuổi đạt Đại Thần Thông
Chỉ cần động niệm nghĩ không thấy mình
Thì ngay lập tức tàng hình
Dù cho đèn rọi mặt mình như không
Chỉ cần dùng một chút công
Đinh sắt gỉ đóng cây không là gì
Dùng tay kéo nhẹ tức thì
Lôi đinh ra khỏi rất chi dễ dàng
Ném tuyết Ông nhảy nhẹ nhàng
Mà sức bật đã cao ngang đầu người
Có lần trường đóng cửa rồi
Nhớ ra sách để quên nơi trong trường
Ông bèn dùng thuật xuyên tường
Chỉ trong chớp mắt vào trường lấy ra
Tất cả những thứ đó là
Công năng đặc dị người ta truy cầu
Ông thì chẳng nghĩ gì đâu
Trước sau chỉ một tâm tu giúp đời
Làm việc luôn nghĩ cho người
Thấy đá trên đường nhặt rồi vứt đi
Nghĩ rằng người khác có khi
Vô tình vấp ngã tức thì tổn thương
Một hôm đang đi trên đường
Thấy người đuối nước vô phương vào bờ
Ông chẳng nghĩ chuyện vu vơ
Nhảy ngay xuống nước đưa vô trong bờ
Cứu xong mới thấy bất ngờ
Người mà Ông cứu lớn to hơn nhiều
Cứu người không biết bao nhiêu
Xem phim người tốt chịu nhiều khổ đau
Thương họ Ông khóc rất lâu
Từ bi Ông đã khắc sâu trong lòng
Pháp Sư Toàn Giác bảo Ông
Từ nay Thầy khác dạy công con rồi
Năm ấy mười hai tuổi thôi
Mà đã truyền thụ những lời tinh hoa
Bao nhiêu tinh túy trong nhà
Đều đem truyền thụ hết ra cho Người
Bát Cực Chân Nhân đến rồi
Dẫn Ông tu luyện ở nơi vắng người
Nội ngoại kiêm tu dạy rồi
Song song mã bộ cùng Người trạm trang
Mồ hôi ướt đẫm hai hàng
Xuân qua hè đến thu sang đông tàn
Không phụ lòng thầy bảo ban
Công phu gần xuất thế gian Pháp này
Sư Phụ Phật gia tới thay
Truyền cho Phật Pháp hiệu hay vô cùng
Đôi mươi..công lực cao tầng
Thế gian Pháp ấy nay không là gì
Công tác Trường Xuân mỗi ngày
Luyện công khắc khổ chẳng khi nào ngừng
Mỗi lần lên thêm một tầng
Có Sư phụ mới uyên thâm tới truyền
Trải qua khổ hạnh luyện rèn
Cuối cùng đã đạt cảnh trên cao tầng
Chân lý vũ trụ uyên thâm
Nguồn gốc nhân loại trong tầm mắt Ông
Dù thế nhưng Ông cũng không
Để cho người khác thấy Ông khác thường
Vậy nên chẳng ai tỏ tường
Bề ngoài cũng giống người thường vậy thôi
Chỉ khác là sống ở đời
Ông luôn lấy việc giúp người làm vui
Thứ tốt thì nhường cho người
Thứ người không cần thì thôi mình dùng
Nhiều người không hiểu được Ông
Nói rằng ngốc thế sao không tranh dùng
Người khác bất bình thay ông
Ông mỉm cười lại như không có gì
Chỉ lo nghĩ chuyện sau này
Hồng truyền Đại Pháp sớm ngày thành công.
Ảnh sưu tầm
Be the first to comment